sandorela Demons
Tổng số bài gửi : 149 Join date : 21/07/2010 Age : 28
| Tiêu đề: Chuyện lạ khó tin 28/08/10, 08:52 am | |
| Count Orloff, nổi tiếng với biệt danh “Người đàn ông trong suốt”
là một trong những trường hợp đặc biệt nhất về khả năng kì diệu của con người. Thậm chí, một cuốn sách đã ra đời để mô tả về Orloff, khẳng định Orloff trong suốt tới mức người ta có thể đọc sách qua cơ thể của ông.
Những người quan tâm đến khả năng đặc biệt của con người không thể không biết đến trường hợp của Count Orloff. Người ta gọi ông là dị nhân, một số cho rằng ông là người hoá thạch. Chính xác nhất có thể gọi ông là “Người đàn ông trong suốt”. vannow Wladislaus von Dziarski-Orloff sinh năm 1864 tại Hungary. Ông phát triển hoàn toàn bình thường cho đến năm 14 tuổi khi ông mắc phải một căn bệnh hao mòn bí ẩn. Khi vừa đến tuổi trưởng thành, Orloff tồn tại không hơn gì một bộ xương. Ông không thể đứng trên đôi chân của mình và thường xuyên phải chịu những cơn đau triền miên. Để chống chọi với những cơn đau khủng khiếp, Orloff đã phải dùng đến thuốc phiện. Sau này, những bức ảnh Orloff say sưa với nàng tiên nâu lại là hình ảnh mọi người nhớ nhất về ông.
Mặc dù trong phần lớn thời kì nổi tiếng của Orloff, người ta biết đến ông là người hoá xương, tình trạng của ông lại hoàn toàn ngược lại trên thực tế. Xương của ông loãng đến mức nó có thể uốn xoắn tuỳ thích. Kì diệu hơn, ông có làn da mỏng như giấy, và hệ thống bắp thịt teo tóp đến mức chỉ với một chiếc đèn có ánh sáng mạnh, khán giả có thể nhìn thấy những dòng máu chảy qua tĩnh mạch của ông. Thậm chí, khi ánh sáng được chiếu phía sau Orloff, thì người ta vẫn có thể quan sát thấy nó từ phía trước mặt. Rất nhiều kẻ cơ hội thời bấy giờ nhận thức được tính thu hút của khả năng kì diệu này, và đã tìm cách bơm thổi nó lên. Thậm chí, một cuốn sách đã ra đời mô tả khả năng kì diệu của Orloff, khẳng định Orloff trong suốt tới mức có đủ ánh sáng để người ta đọc sách qua cơ thể của ông.
Người ta biết đến Orloff chủ yếu với hai cái tên “Người hoá xương” và “Người đàn ông trong suốt”. Ngoài ra, ông còn được biết đến với một biệt danh khác là “Người cửa kính”. Việc Orloff thể hiện khả năng kì diệu của mình cũng đã đưa ông đi khắp thế giới. Ông đã rất thành công trong việc kinh doanh nhờ chính khả năng đặc biệt này. Orloff qua đời năm 1904
Chuyện thâm cung - Các đệ nhất phu nhân nước Pháp
Ngồi trên đỉnh quyền lực, bên cạnh tổng thống, họ - những đệ nhất phu nhân, đi theo chồng trong mỗi chuyến công du và đón tiếp quốc khách. Người ta còn gọi họ là các “nữ đại sứ thời trang” và biểu tượng sang trọng của nước Pháp. Báo chí cũng như các nhà bình luận chính trị đều “soi mói” mỗi khi họ xuất hiện. Thế nhưng họ không hiện hữu. Bởi vì sự hiện hữu của họ là tự thân, nên được xem như hòa nhập với đức lang quân. Tồn tại từ thời kỳ mà phụ nữ còn đứng trong bóng tối và chỉ xuất hiện theo yêu cầu của nghi lễ, quy chế đệ nhất phu nhân “bất thành văn” này đã từng làm cho nhiều người đau khổ…
Yvonne De Gaulle, chiếc bóng của con người vĩ đại
Với cả nước Pháp, trước tiên bà là “dì Yvonne”, một cách gọi thân thương để phân biệt với vai trò vợ tướng De Gaulle. Một thần tượng, rồi trở thành biếm họa của nước Pháp. Mờ nhạt, kín đáo. Là một tín đồ ngoan đạo, được giáo dục trong một gia đình quý tộc ở miền Bắc nước Pháp, Yvonne De Gaulle chẳng bao giờ chấp nhận phỏng vấn, vẽ chân dung, không hề xuất hiện trước công chúng.
Là bạn đường đến giờ phút chót của Charles De Gaulle, bà chăm lo sức khỏe cho ông trong những năm khó khăn sau cuộc bầu cử năm 1965, quên cả bản thân mình. Tháng 5-1968, Yvonne de Gaulle thực sự sợ hãi cuộc nổi dậy của dân Paris. Trong quyển tiểu sử, nhà báo Genevìeve Moll kể: “Khi người ta lái xe chở bà đến một cửa hàng, một kẻ đi đường đã chửi thẳng đệ nhất phu nhân Pháp ngay tại ngã tư đèn đỏ và mấy cô ả bán hàng cũng tham gia chửi ké”. Chuyện này không xa lạ với chính tổng thống Pháp. Mấy ngày trước đó, bà đã tận mắt chứng kiến De Gaulle không còn khả năng kiểm soát đất nước. Biến cố kết thúc và trật tự được vãn hồi cũng không làm cho Yvonne De Gaulle yên tâm về số phận của chồng. Với bà, thời kỳ rối loạn, bị sỉ nhục giữa đường, đã phá hỏng hình ảnh người anh hùng của tướng De Gaulle vào ngày 18-6-1940. Bởi thế, khi ông rời bỏ chức vụ vào năm sau, bà mới thấy thực sự an lòng.
Dù ở nhiều năm trong điện Elysée, dáng dấp mảnh mai của Yvonne De Gaulle đã để lại không nhiều dấu vết. Tác giả Alain Peyrefitte kể rằng bà thích sống tại La Boisserie nhiều hơn. Tại điện Elysée, có một hôm bà nói với Tổng thống Mỹ Dwight Eisenhower: “Tất cả mọi người đều sống tại nhà mình, ngoại trừ chúng tôi!”. Người ta không xem lời thú nhận này là một thể hiện của một hạnh phúc thực sự.
Claude Pompidou, bà lớn trong “căn nhà của kẻ bất hạnh”
Bóng dáng cao lớn của người đẹp tóc vàng Claude Pompidou vừa rời xa chúng ta. Trong số các đệ nhất phu nhân đã từng sống tại dinh tổng thống của Đệ ngũ Cộng hòa Pháp, bà là người đã trải qua những ngày tháng kinh hoàng nhất. 13 năm sau khi chồng qua đời (2-4-1974), bà đã tuyên bố: “Điện Elysée, đối với tôi là căn nhà của kẻ bất hạnh”. Dù rằng Georges Pompidou đã trút hơi thở cuối cùng tại căn nhà ở bến cảng Béthune, thuộc đảo Saint-Louis, nhưng “tòa lâu đài tổng thống” mới là nơi diễn ra cơn hấp hối dai dẳng của ông. Điều hành Hội đồng Bộ trưởng đồng nghĩa với cực hình. Ông phải đối phó với những ánh mắt giễu cợt của những kẻ xem ông như một người sắp chết.
Con gái của ông bác sĩ yêu anh chàng sinh viên sư phạm xuất sắc, giáo sư tại Trường Trung học Henri IV. Bà không bao giờ thích cuộc sống cộng đồng. Khi chồng mình tham gia nội các De Gaulle, thay thế chức vụ thủ tướng của ông Michel Debré năm 1962, bà không muốn thay đổi cuộc sống. Cả hai không sống tại dinh thủ tướng và bà vẫn tiếp tục lui tới các bạn bè trong thế giới nghệ thuật và văn hóa: Sagan, Buffet Vasarely, Alechinski… Nhà Pompidou lui tới các phòng tranh và chỉ lo sưu tập nghệ thuật hiện đại.
Bởi thế khi diễn ra cuộc bầu cử vào ngày 15-6-1969 đưa ông lên địa vị tối cao của nước Pháp, Claude Pompidou biết rằng lối sống này cần phải chấm dứt. Năm 1970, bà lập ra một tổ chức dành cho người tàn tật và già cả. Sau này, nó mang tên bà. Mặc đồ của các nhà thời trang Chanel, Cardin, Guy Laroche, những lần xuất hiện của bà đều mang đầy ấn tượng. Chụp ảnh bên cạnh chồng, bà trở thành biểu tượng của nước Pháp hiện đại trong thập niên 1970. Báo chí quốc tế xem Claude là đại diện của nền thời trang Paris vĩ đại.
Thế nhưng kết thúc tại điện Élysée là những ngày hấp hối của ông. George mập phì lên, mệt mỏi và vô cùng đau đớn. Các bác sĩ đến liên miên, bạn bè viếng thăm trong ánh mắt ái ngại sâu sắc. Bà căm ghét cái thế giới chính trị đang bao vây và cuối cùng làm kiệt sức người đàn ông yêu quý của mình…. Sự kỳ lạ của đá thạch anh
Các nhà trường sinh học cho rằng thạch anh là một thứ đá trực cảm và cực nhạy, có khả năng làm cho con người giao tiếp với vũ trụ, với thế giới siêu nhiên. Những viên đá thạch anh tuyệt đẹp cho phép nhìn thấy cái vô hình, biết được cái chưa biết, thực hiện cuộc du hành lý thú vào quá khứ và tương lai...
Viên đá màu nhiệm
Từ thời xa xưa, thạch anh (quarta) đã được coi là một thứ đá màu nhiệm. Thạch anh được gọi là băng tinh, không tan thành nước, trông trong suốt như pha lê, có một đặc tính đáng chú ý: Nó bao giờ cũng mát lạnh khi ta cầm lên tay. Bởi vậy từ xưa, để kiểm tra xem là đồ thật hay đồ giả, thợ kim hoàn thường áp nó vào má xem có lạnh không.
Ngoài ra, các nhà trường sinh học còn cho rằng thạch anh là một thứ đá trực cảm và cực nhạy, có khả năng làm cho con người giao tiếp với vũ trụ, với thế giới siêu nhiên. Những viên đá thạch anh tuyệt đẹp cho phép nhìn thấy cái vô hình, biết được cái chưa biết, thực hiện cuộc du hành lý thú vào quá khứ và tương lai...
Hồi cuối thế kỷ XIX đầu thế kỷ XX việc dùng viên đá thạch anh để bói đã trở thành “mốt” thực thụ ở nước Anh. Đối với một số người nhiệt tình, việc bói này đã mang lại kết quả mỹ mãn và do đó đã trở thành một nghề ăn nên làm ra và rất nổi tiếng. Một trong những thầy bói lừng danh như vậy ở đầu thế kỷ XX là một người Anh tên là Fon Burg. Một loạt vụ việc rắc rối mà Fon Burg khám phá ra nhờ viên đá thạch anh đã làm cho tên ông ta nổi như cồn.
Nhà tiên tri nổi tiếng
Quả cầu đá thạch anh (Ảnh minh họa: Millenniumminerals) Vào những năm 1940 ở Mỹ xuất hiện một nhà nữ tiên tri nổi tiếng tên là Jane Dickson (nguyên họ là Pinkert). Ngay từ lúc mới 5 tuổi, Jane đã biểu diễn cho người thân xem khả năng tiên đoán siêu phàm của mình: em đã tiên đoán những sự kiện tương lai, các món quà mà khách đem đến, cái chết của những người thân thích...
Năm lên 8 tuổi, cô bé đã nhận được một món quà có tính chất định đoạt toàn bộ số phận sau này của em. Sự kiện đáng nhớ này xảy ra trong ngôi nhà của một bà thầy bói người Digan nổi tiếng mà mẹ cô dẫn cô đến để “tư vấn”. Công việc đầu tiên của bà Digan là xem bàn tay của cô bé: “Cô con gái của bà sẽ trở thành một nhà tiên tri vĩ đại”. Sau đó bà ta đưa cho cô bé viên đá thạch anh: “Cháu nhìn thấy gì trong viên đá này?”. Jane chăm chú nhìn vào giữa viên đá và bắt đầu miêu tả một địa điểm chưa hề quen biết: một dải bờ hoang dã lởm chởm đá, sóng biển nhấp nhô... “Đấy là quê hương của ta. Ta tặng cháu viên đá này” bà thầy bói Digan nói. Viên đá thạch anh đã lọt vào đúng địa chỉ cần thiết.
Những phỏng đoán chính xác
Chí ít, Jane đã hai lần tư vấn cho Tổng thống Mỹ Roosevelt. Trong cuộc gặp lần thứ nhất vào tháng 11/1944, Roosevelt (bị liệt hai chân phải ngồi trong xe đẩy) hỏi: “Xin cô hãy nói thẳng cho tôi biết liệu tôi còn sống được bao lâu nữa để kết thúc công việc đã bắt đầu?”. Jane không thể né tránh câu trả lời: “Nửa năm nữa, thưa ngài tổng thống, mà có thể thậm chí còn ít hơn”. Sau cuộc gặp đó được 5 tháng, ngày 12/4/1945, đúng như điều Jane tiên đoán, Roosevelt đã từ trần.
Cuối năm 1956, Jane đã tiên đoán rằng sau chừng 7 năm nữa người kế nhiệm đương kim thủ tướng Ấn Độ Jawaharlal Nehru (1889-1964) sẽ là một người mà tên tuổi họ được bắt đầu bằng chữ “S”. Lần này viên đá thạch anh cũng bộc lộ khả năng màu nhiệm của nó: tháng 6/1964 sau khi Nehru qua đời, Lal Bahadur Shatri đã trở thành Thủ tướng Ấn Độ.
Dickson cũng có thể thông báo về số phận của một số người. Chẳng hạn bà đã tiên đoán một cách chính xác tương lai của người nghệ sĩ điện ảnh nổi tiếng Ronald Reagan mà sau này trở thành vị Tổng thống thứ 40 của Hoa Kỳ (1981-1989). Năm 1964, Dickson đã dự báo rằng người Nga sẽ là người đầu tiên đưa con tàu vũ trụ lên mặt trăng, rằng trước năm 2000 bức tường Berlin sẽ bị phá đổ, còn ở La Mã sẽ có vụ ám sát Đức giáo hoàng.
Đặc biệt, Dickson nhìn thấy rất rõ những tấm thảm kịch trong tương lai. Chẳng hạn bà đã báo trước trận động đất năm 1964 ở Aliasca, đã tiên đoán cái chết của J.F.Dales, cái chết của nữ minh tinh Marilyn Monroe, của thủ lĩnh da đen Martin Luther King, của thượng nghị sĩ Robert Kenedy. Bà cũng khuyên can nữ nghệ sĩ Lombard không nên đi máy bay, nhưng Lombard đã coi thường lời cảnh báo tận tình và đã bỏ mạng trong một tai nạn phi cơ.
Danh tiếng trên quy mô thế giới đã đến với Dickson sau vụ ám sát John Kenedy (1917-1963). Sự kiện bi thảm này đã được bà tiên đoán ngay từ năm 1956, khi mà không ai ngờ rằng 5 năm sau vị chính khách ít người biết đến đó sẽ trở thành Tổng thống Mỹ. Song Jane Dickson không chỉ miêu tả cho một nhà báo Mỹ thấy ngoại hình của vị Tổng thống Hoa Kỳ tương lai (mái tóc dày màu hạt dẻ và đôi mắt xanh) mà còn nói rằng kẻ giết ông ta là một người có cái tên bắt đầu bằng chữ “O” hoặc chữ “Q”.
Tháng 12/1966, Jane đã làm cho thế giới sửng sốt bằng một lời tiên tri mới: Bà đã báo cho vợ của người phụ trách bộ phận điều khiển các chuyến bay vũ trụ có người lái biết rằng cái chết đang đe dọa các nhà du hành vũ trụ chuẩn bị bay lên mặt trăng. Bà đã cho biết những gì mình nhìn thấy như sau: “Trên sàn quả tên lửa có một cái gì đó rất lạ - nó mỏng trông giống như lá kim loại, nếu có một dụng cụ nào đó rơi vào nó hoặc có ai đó lấy gót giày giẫm lên thì ắt sẽ xảy ra tai họa. Ở phía dưới sàn tôi nhìn thấy một cuộn dây điện rối tung. Cái chết đang đe dọa các nhà du hành vũ trụ. Tôi cảm thấy rằng linh hồn của họ đang lìa khỏi xác nóng hổi trong những cuộn khói...”
Hỡi ôi, và cả lần này lời tiên đoán cũng rất chính xác. Một tháng sau, ngày 27/1/1967 trong khi tập luyện trong con tàu vũ trụ “Apollon - 1”, 3 nhà du hành vũ trụ Mỹ đã bị thiêu sống. Đó là Virgil Prisom, Edward Wait và Roger Chaffi. Sự cố chập mạch của dây điện ở bên dưới ghế ngồi của Chaffi trong môi trường chứa ôxy nguyên chất lập tức bùng lên thành một ngọn lửa hung hãn. Lời nói cuối cùng mà các nhân viên điều hành vô tuyến điện nghe được là tiếng kêu hấp hối của Roger Chaffi, một thành viên trẻ nhất của phi hành đoàn: “Chúng tôi đang bị thiêu sống! Hãy đưa chúng tôi ra khỏi đây!”. Sau 14 giây, một đám khói bao trùm lên buồng điều khiển và con tàu “Apollon” bị nổ tung vì cháy...
Tiếp cận chân lý
Dickson đã nhiều lần nói rằng sự tiên đoán đến với bà bằng những con đường khác nhau. Đôi khi là do tiếp xúc với một đồ vật mà một người nào đó chạm vào. Đôi khi đó là do nguồn tin “từ trên cao”. Nhưng đặc biệt Jane rất coi việc nhìn vào viên đá thạch anh của mình. Bà cho rằng bằng cách khác thì khó mà có được một “bức tranh” chi tiết. Jane Dickson mất ngày 25/1/1997 và đã mang theo sang thế giới bên kia sự bí ẩn đối với các nhà khoa học.
Sự quan tâm đến những hình ảnh hiện ra trên viên đá thạch anh vào những năm gần đây lại dấy lên mạnh mẽ. Điều đó trước hết có liên quan với sự triển khai các công trình nghiên cứu về những khả năng tâm lý của con người. Một loạt thí nghiệm do các nhà khoa học và các bác sĩ tâm lý nổi tiếng của Mỹ tiến hành, cho thấy rằng những hình ảnh hiện lên trên viên đá thạch anh là có thật chứ không là phải là bịa đặt. Những sự việc và những hiện tượng mà các nhà khoa học thâu nhận được trong những cuộc thí nghiệm với những con người cụ thể càng củng cố thêm quan điểm cho rằng thạch anh hay băng tinh có một số tính năng thông tin đặc biệt mà khoa học rồi đây sẽ phải khám phá
Bí ẩn về thế giới phù thủy cổ đại
Người ta cho rằng buổi bình minh của văn minh nhân loại tràn ngập bởi ma thuật của các phù thủy, lễ hiến tế, các nghi thức cầu xin trời đất, ma quỷ. Đó là thời kỳ hoàng kim của các phù thủy.
Quyền năng phù thủy
Các trò pháp thuật phù thủy rất thịnh hành ở các nước châu Á như Ấn Độ, Trung Quốc. Trong một tài liệu cách đây hàng trăm năm của một du khách người A-rập mô tả rất kỹ buổi hành lễ ở Trung Hoa. Trước đám đông người, một phù thủy dùng một quả cầu gỗ có buộc dây thừng và ném nó lên trời. Quả cầu bay cao và biến mất hút, chỉ còn sợi dây treo lơ lửng. Phù thủy sai một cậu bé bám vào sợi dây để leo lên trời. Chỉ ít phút sau cậu bé cũng biến mất. Tộc trưởng suy nghĩ và nói một điều gì đó với phù thủy, lập tức phù thủy dùng dao cắt đứt dây, cắt rời từng phần cơ thể của cậu bé rơi xuống đất. Quang cảnh đẫm máu làm cho những người chứng kiến kinh hãi. Nhưng sau đó tộc trưởng lầm rầm khấn vái một điều gì đó, các bộ phận của cậu bé dính vào nhau và cậu ta sống lại như bình thường. Buổi hành lễ kết thúc trước sự kinh ngạc của những người chứng kiến.
Kinh mật tông Phật giáo nói đến việc các pháp sư tạo ra những đám đông và làm biến mất họ từ hàng nghìn năm trước. Những người theo môn phái tu luyện này thừa nhận sức mạnh của bùa chú, pháp thuật và cho rằng chúng góp phần tạo nên niềm tin tôn giáo. Những tài liệu hàng nghìn năm ghi nhận vua Pàla (Ấn Độ cổ) "bằng pháp thuật của mình đã tạo ra thuốc trường sinh phân phát cho mọi người để những người già 100 tuổi có thể trẻ lại". Những lễ nghi của dòng mật tông thường được giữ kín nhưng không bao giờ thiếu việc niệm thần chú, biểu diễn màn nhảy múa tôn giáo và thiền định, trong đó các pháp sư (giống với vai trò của các phù thủy) sẽ cầm trịch các buổi hành lễ đó.
(Ảnh: SK & ĐS)Người ta cho rằng, các bài thuốc chỉ có thể mang lại tác dụng khi được các pháp sư đọc thần chú gọi là mantra. Đó là tuyệt kỹ chỉ có các phù thủy mới làm được. Người ta cho rằng, khi nghe các âm thanh mantra sẽ làm ma quỷ sợ hãi, biến đi trong phút chốc và nếu gặp nguy hiểm thì sử dụng các thần chú này.
Màn ảo thuật hấp dẫn
Các buổi hành lễ của phù thủy không thể thiếu được những vũ điệu được gọi là múa phù thủy. Đó là các vũ điệu nhằm kích động thần kinh của những người tham gia. Người ta dùng các động tác tay, chân, lắc lư đầu và các đạo cụ như chuông, bát hương để tạo ảo giác với những người chứng kiến.
Tại Ai Cập cổ đại người ta dùng các pháp thuật để chiếm được niềm tin của công chúng. Một pháp thuật gia nổi tiếng thời đó là westcar Papyrus (1.700 năm trước C.N) đã biểu diễn màn chặt đầu và nối lại nguyên vẹn cho nạn nhân. Những thầy tu cao cấp ở Hy Lạp thời đó trong các buổi hành lễ ở đền thờ thường dùng pháp thuật mở cửa đền và đốt sáng các ngọn đuốc mà không cần đến các công cụ.
Ở châu Phi, phù thủy thường là phụ nữ già xấu xí, sống độc thân. Họ thường hoạt động bí mật vào ban đêm và cũng không ý thức được các hành động của mình. Họ bị coi là một mối đe dọa đối với cộng đồng vì người ta cho rằng các tai họa như ốm đau, đói kém mất mùa, thiên tai là do các phù thủy gây ra theo yêu cầu của kẻ thù. Tại Gana người ta làm một khu làng để giam giữ cách ly những người làm nghề phù thủy nhằm tránh tai họa. Ở Nam Mỹ, các bộ tộc da đỏ thường có các phù thủy để làm phép trị bệnh. Họ tổ chức buổi nhảy múa quanh đống lửa và dùng pháp thuật lấy trong miệng người bệnh ra các bộ phận bị mắc bệnh.
Thời xa xưa, các pháp thuật phù thủy đã xuất hiện tại Việt Nam. Thầy phù thủy có nhiều quyền năng kỳ lạ: có thể gọi âm binh, luyện bùa, ngải để biến người ta thành u mê. Phù thủy có thể sai khiến âm binh đi làm việc đồng áng ban đêm như tát nước, tấn công trả thù người khác. Những thầy phù thủy mỗi khi điều khiển âm binh xong phải có lễ khao quân, nếu không âm binh sẽ phản lại. Chỉ được sai âm binh vào buổi đêm và thu lại trước khi trời sáng nếu không sẽ gặp họa. Nếu làm lộ thiên cơ, âm binh sẽ đánh trả thầy.
Ngày nay, nhờ sự phát triển của khoa học, người ta đã lý giải được nhiều pháp thuật của phù thủy chỉ là những màn ảo thuật hoặc cách tạo ra các tác động tâm lý. Nhưng dù sao, phù thủy và các pháp thuật của họ vẫn là một thế giới bí ẩn đầy hấp dẫn. Nó là chất liệu cho rất nhiều tác phẩm nghệ thuật, mà điển hình nhất là thế giới phù thủy của cậu bé Harry Potter.
Trên thế giới, duy nhất có lễ hội phù thủy được tổ chức vào ngày 1/5 hằng năm tại thành phố Gossnal (Đức). Có hàng trăm phù thủy ở khắp các châu lục về đây trình diễn những màn pháp thuật do họ luyện được. Ở đây có một viện bảo tàng về các dụng cụ của phù thủy qua các thời kỳ. Hà Lan có trường dạy các pháp thuật phù thủy, sau khi tốt nghiệp các phù thủy sẽ được cấp chứng chỉ. Giá của khóa học khá đắt, lên tới hơn 2.000 euro. Một trong những yêu cầu của các phù thủy là không được dùng pháp thuật để hại người và phải tuân thủ theo pháp luật
Nude để bán bánh
Một hiệu bánh ở Chelyabinsk, Nga nghĩ ra một chiêu độc để quảng cáo sản phẩm. Ông chủ yêu cầu tất cả các nữ nhân viên thoát y để chụp ảnh quảng bá với khẩu hiệu đầy ngụ ý và mời mọc: “Bánh bao ngon nhất”.
Không hẳn nữ nhân viên nào cũng thoải mái thực hiện chiến dịch của chủ cửa hàng, thế nhưng, khi doanh thu cứ tăng lên vùn vụt trong mấy ngày qua thì ai cũng trở nên hồ hởi và vui mừng hơn bao giờ hết. Nếu trước kia thực khách thường là các bà các cô và trẻ nhỏ thì nay, từng đám thanh niên lao đến muốn ăn bánh bao ngon nhất, tiện thể ngắm nhìn hình các cô gái khoả thân.
Trước sự đột biến về doanh thu, ông chủ khẳng định sẽ mướn thêm một số nam nhân viên. Tất nhiên, những anh chàng này cũng phải chấp nhận khoả thân để chèo kéo khách hàng nữ
Đường truyền Internet siêu tốc nhất thế giới - bạn có biết?
Là người tiếp cận xa lộ thông tin rất muộn nhưng người phụ nữ 75 tuổi, người Thụy Điển tên là Sigbritt Lothberg hiện lại là người đang sử dụng hệ thống đường truyền với một tốc độ chóng mặt. Bà có thể tải về máy tính của mình một bộ phim trong thời gian không đầy 2 giây.
(Ảnh: AP)
Được biết, tại thành phố Karlstad, hệ thống đường truyền của khu dân cư này có thể coi là nhanh nhất trên toàn thế giới. Tuy vậy, theo Hafsteinn Jonsson, giám đốc mạng của thành phố Karlstad nói, tốc độ đường truyền internet kết nối với máy tính của bà Lothberg nhanh gấp hàng nghìn lần kết nối của những người dân trong khu vực đó. Chỉ với thời gian không đầy 2 giây bà Lothberg đã có thể tải về máy tính của bà cả một bộ phim dài . Đường truyền của Lothberg tại Karlstad là loại 40 gigabits/s.
Jonsson và con trai của bà Lothberg, Peter đã cùng nhau lắp đặt hệ thống mạng này cho bà. Jonsson cho biết đường truyền này được sử dụng kỹ thuật mới cho phép gửi dữ liệu đến đường đường truyền khác cách xa tới 1.240 dặm (khoảng 1.900 km) mà không cần thao tác nhận phát tín hiệu.
Jonsson nói: "Chúng tôi muốn chỉ ra rằng không hề có giới hạn với tốc độ internet". Peter Lothberg con trai bà cho biết anh muốn chứng minh một điều rằng tự anh có thể phát minh ra công nghệ mới trong khi lắp đặt kết nối mạng cho máy tính của mẹ mình.
"Mẹ tôi là người mới sử dụng Internet. Trước khi lắp đặt đường truyền này, bà thậm chí còn không có cả máy tính". - Peter Lothberg tiết lộ. Tuy vậy, mẹ của Peter cũng không tận dụng hết tính ưu việt về tốc độ đường truyền siêu tốc này. Bà thường chỉ vào mạng để đọc báo là chính Chai rượu có giá... 1 triệu Euro !!!
Một công ty của Mexico đang chuẩn bị bán đấu giá chai rượu Tequila được cho là đắt nhất thế giới của mình với giá khởi điểm là... 1 triệu Euro.
Chai rượu Tequila có tên "The Diamond Sterling" này đã được Công ty sản xuất rượu Tequila Ley .925 của Mexico thông báo đưa ra bán đấu giá. Chai rượu này nặng 8kg, được bọc bằng 4kg bạch kim và nạm 4.000 viên kim cương. Đây là một chai trong bộ sưu tập có tên "Niềm đam mê Tequila của người Aztec". Tất cả các vỏ chai của bộ sưu tập này đều được tráng bằng những kim loại quý như bạch kim, vàng hay bạc.
Người trả giá cao nhất cho chai rượu này dự kiến sẽ được ghi tên vào Sách kỷ lục Guinness, đồng thời được hưởng chuyến du lịch thăm các kim tự tháp Chichen Itza và Teotihuacan cũng như được đến thăm vùng Tequila ở Jalisco của Mexico.
Theo kế hoạch, vào tháng 8 tới, chai rượu này sẽ được đem đến trưng bày và rao bán tại London, Paris, Monaco và Dubai.
Tháng 10/2006, Công ty này cũng đã được ghi vào Sách kỷ lục thế giới Guinness với chai rượu được bán cho một nhà sưu tầm trị giá 225.000 USD. Và với chai "The Diamond Sterling", Công ty Tequila Ley .925 hy vọng sẽ phá kỷ lục thế giới của chính mình về việc tạo ra chai rượu đắt nhất thế giới.
Camera ChỐng HÔn
Nếu bạn và người yêu đến thăm Bắc Kinh, hãy cẩn thẩn với việc biểu lộ tình cảm với một nửa của mình nhé, bởi những chiếc camera được gắn ở khắp nơi có thể tưởng nhầm đó là một vụ... bắt cóc.
Để theo dõi và phòng chống tội phạm, chính quyền thành phố Bắc Kinh đã cho lắp đặt một hệ thống máy quay ở khắp nơi. Tuy nhiên, chính những "chiếc mắt" của cảnh sát này lại gây phiền toái cho những người đang yêu nhau.
Đã có rất nhiều tình huống dở khóc dở cười khi những chiếc camera "tưởng" hai người đang hôn nhau là một vụ cướp hay một vụ bắt cóc. Với những sự cố như vậy người ta đang kêu gọi giảm bớt những chiếc camera nếu không muốn giết chết sự lãng mạn nơi thành phố. Tuy nhiên, khi mà thế vận hội Olympic đang đến gần thì việc tăng cường an ninh là điều cần làm hơn bao giờ hết.
Vì vậy, nếu bạn muốn biểu lộ tình cảm với người mình yêu, hãy tránh xa những chỗ có camera. Còn vấn đề giết chết sự lãng mạn có thể sẽ được giải quyết sau Thế vận hội Olympic Bắc Kinh 2008 Mí mắt giật : lành hay dữ
Mí mắt đột nhiên giần giật thường khiến người ta cảm thấy bất an. Hình như có ai đó đang nhắc đến mình hoặc sắp có chuyện gì không hay. Thực hư tín hiệu này là gì, một “điềm báo” hay chỉ là sự cố cơ học?
Mí mắt đột nhiên giần giật thường được nhiều người cho là tín hiệu của “ai đó" được cài đặt dưới chế độ rung gửi đến. Thường người ta hay đoán già đoán non như ai đó nhắc đến mình, khách phương xa sắp đến chơi nhà, phát tài phát lộc bất ngờ hoặc nghiêm trọng hơn là lời cảnh báo biến cố sắp xảy ra...
Y học duy lý đưa ra câu trả lời đơn giản: Đây có thể chỉ là một khoảng mất kiểm soát của dây thần kinh điều khiển cơ mi mắt và vô hại. Tuy nhiên, nếu nhấp nháy mi lại đi kèm với một hay nhiều rung giật ở vài vị trí khác thì rất có thể đây là dấu hiệu của chứng máy cơ.
Máy cơ thường xảy ra ở nhóm cơ động, nhỏ và tinh tế như mi mắt nhưng vẫn có thể gặp ở má, môi, cổ, vai nên đôi khi có người vừa giật mi vừa kèm theo nheo má, bĩu môi, so vai, xoay cổ ngoài ý muốn. Máy cơ có khi xảy ra sâu bên trong khí quản hay thanh quản nên những ai hay đằng hắng, khạc nhổ không cưỡng lại được và không có lý do rõ ràng nào thì có thể cũng là nạn nhân của chứng này.
Nguyên nhân của hiện tượng này được giải thích là do sự kích thích thái quá dây thần kinh điều khiển nhóm cơ.
Đặc biệt, tình trạng này rất hay xảy ra ở những đối tượng hay cả lo, chuyện bé xé ra to, dễ hồi hộp, lo sợ (người ta hay gọi là thần kinh yếu hay yếu bóng vía) hoặc dễ tức giận, nổi nóng.
Máy cơ tương đối vô hại, chỉ hơi bất tiện trong sinh hoạt. Chữa trị chứng này chủ yếu nhắm vào liệu pháp an định tinh thần, chỉ dùng thuốc an thần trong những trường hợp nặng. Ở trẻ nhỏ, thiếu niên, có thể phải mất nhiều thời gian để ổn định tâm thần, rèn luyện bình tĩnh, kết hợp tập luyện (hơi giống kiểu ám thị) với sự giúp đỡ của người thân và bác sĩ tâm lý. Với người lớn thường chỉ cần cố gắng quẳng gánh lo đi, kết hợp du lịch, thể dục, thể thao, yoga… là xong.
Tóm lại, nếu một lúc nào đó chính mi mắt của bạn đột nhiên mấp máy thì có lẽ bạn nên hiểu đơn giản là stress vừa gửi một tin nhắn cảnh cáo bạn nên… tránh xa nó. Thế thôi, đừng cố diễn giải gì thêm vì càng cố đoán xem chuyện gì sẽ xảy ra thì rối lại càng rối và máy cơ lại càng được dịp gửi tin nhiều hơn nữa.
Bí ẩn của thế giới tâm linh - Bí ẩn ngôi nhà chôn nhiều hài cốt
Từ đầu tháng 3-2007 đến nay, trong khoảng 150m² nền nhà của bà Phạm Thị Rược ở thôn Thạnh Nghĩa, thị trấn Thạnh Mỹ (huyện Đơn Dương - Lâm Đồng), đã phát hiện và đào bới được hơn 20 bộ hài cốt.
Từ khung xương người chết và những vật dụng chôn theo như đạn, áo ngực phụ nữ, áo đầm, mắt kính... gia đình bà Rược tin rằng đây là hài cốt của người Pháp. Ngoài số hài cốt đã đào bới được, khả năng còn rất nhiều bộ hài cốt nữa. Đây là phát hiện gắn với một câu chuyện ly kỳ hơn 60 năm qua...
Căn nhà bà Rược từng là mồ chôn tập thể của hơn 20 người Pháp?
Chuyện khó tin qua lời kể của các "nạn nhân"
Nhà bà Rược ở ngay Quốc lộ 27B. Năm 1958, vợ chồng bà đến đây mua lại mảnh đất này làm nhà sinh sống. Lần lượt sau đó 10 người con ra đời. Ba thế hệ sống trong ngôi nhà này luôn có cảm giác lành lạnh, nhờn nhợn, phảng phất âm khí. Con cháu và những người thân của bà Rược từ Đồng Nai, Hải Dương... đến ở nhờ trong nhà đều nói rằng nhà này có ma. Những người đó sau này đều ăn nên làm ra, cuộc sống sung túc.
Trong khi đó, nhà bà Rược ngày một sa sút, tính toán làm ăn gì cũng thất bại. Chị Vũ Thị Kim Tháp (SN 1975) khá xinh đẹp nhưng thường xuyên ốm đau. 32 tuổi, cũng chừng ấy lần chị phải đi bệnh viện chữa đủ thứ chứng bệnh. Khi thì uể oải, tím tái như người đau gan, khi thì quặn như đau ruột thừa... lần nào chị cũng phải gấp rút đến bệnh viện điều trị.
Nhưng rốt cuộc bác sĩ không chẩn đoán được chị bị bệnh gì. Mấy năm gần đây, đường tình duyên của chị có phần lận đận. Đã vài ba lần dợm bước lên xe hoa nhưng đều không thành.
Vào năm 2001, gia đình bà Rược đã đào dưới nền nhà một bộ hài cốt còn cả quai hàm và bộ râu quăn. Gia đình họ đã xây cất cho bộ hài cốt này một ngôi mộ khá khang trang tại nghĩa trang Thạnh Nghĩa. Hai năm sau, năm 2003, ông Năng bị bệnh mất. Nhiều đêm mẹ con bà Rược mất ngủ vì mơ hồ nghe thấy những âm thanh đập phá vào những vật dụng bằng gỗ trong nhà nghe rõ mồn một.
Từ chỗ sợ hãi, chị Tháp dạn dĩ hẳn lên. Bị mất ngủ, chị thức dậy bật điện la lối, một lúc sau những âm thanh đó mới chịu im. Khoảng đầu tháng 3-2007, chị Tháp đang ngủ chợt nghe tiếng người gọi chị dậy, chỉ chỗ và nói chị đào họ lên. Hố này có 5 - 7 xác người nằm chồng chất lên nhau. Nhiều hố, huyệt ở 4 góc - ước độ chu vi một chiếc quan tài, có 4 cái đinh to bẻ quặp xuống như đóng nắp quan tài. Có khi một chỗ là cả vốc 4 - 5 cái đinh gãy.
Khi mọi người đào lên, phát hiện một hài cốt có mái tóc dài. Trong bộ hài cốt đó có một chiếc áo ngực còn nguyên hình dáng được làm bằng chất liệu cotton đặc biệt, bên trong lót lớp lưới! Trước đó, chị Tháp nằm mơ thấy một đôi thanh niên nam nữ đi chơi ở bên một hồ nước. Cô gái da trắng, tóc vàng, tay cầm đôi dép khỏa nước. Ít bữa sau, một đêm chị Tháp đang ngủ thì mơ thấy một đôi nam nữ chỉ chỗ góc cầu thang nhà chị.
Chị Tháp và nắp hộp sữa hiệu Guigo tìm được cạnh một hài cốt
Quả nhiên, khi đào lên, thấy hài cốt của một cặp nam nữ nằm cạnh nhau, phía dưới toàn nước khiến anh em chị Tháp vừa đào vừa phải múc nước. Có chuyện lạ kỳ nữa là có lần vào nửa đêm, các con bà Rược đào bới mãi, khoét hầm hàm ếch mà vẫn chẳng thấy hài cốt như chị Tháp chỉ nên bắt đầu thấy nản. Lần lượt từng người leo lên khỏi miệng hầm không đào nữa, chỉ còn lại một mình anh Tịnh - con rể bà Rược.
Thấy vậy, anh Tịnh cũng vứt cuốc xẻng leo lên rồi qua nhà người em vợ liền vách ngồi hút thuốc lá. Bất ngờ, chiếc hầm đó đổ sập xuống. Sợ quá, mấy anh em họ chăng điện thắp sáng, tiếp tục đào thì phát hiện 3 bộ hài cốt. Mùa lễ Phục sinh (tháng tư vừa qua) nửa đêm, gia đình bà Rược thường bị đánh thức dậy bởi những tiếng đập bàn, đập tủ trong nhà. Dù mọi người thức dậy hẳn, nhưng phải lâu sau đó tiếng đập này mới chịu ngưng.
Hơn 40 ngày nay, gia đình chị Tháp tạm gác hết mọi công việc đồng áng, bán hàng (nhà chị bán cửa hàng tạp hóa), đóng cửa lại, mấy mẹ con chị tập trung, kiên tâm vào việc đào bới, tìm hài cốt còn sót dưới nền nhà với ý nguyện đưa họ lên, mang ra nghĩa trang chôn cất tử tế, gia đình cũng được yên. Trong nhà họ, hơn chục hầm hố được đào bới trông như một góc bãi vàng. Đến nay, họ đã đào được tổng cộng trên 20 bộ hài cốt, đem chôn thành 16 nấm mộ ở nghĩa trang Thạnh Nghĩa và vẫn đang tiếp tục đào bới, tìm kiếm...
Cần một kết luận khoa học
Chúng tôi được bà Rôda Nai Chuông (65 tuổi), người dân tộc K,Ho ở đây cho biết: bà sinh năm 1942, sống ở đây từ bé. Khi bà độ chừng 4 - 5 tuổi, thường được ông cậu của mình (sau đó là già làng ở đây) kể rằng có một đoàn người Pháp ăn tiệc trưa trong một vườn cây rất đẹp nằm ở phía bên kia đường (con đường này khi đó là đường mòn), sau đó bị ngộ độc, được chuyển đến trạm y tế của người Pháp (cách nhà bà Rược bây giờ chừng 500m) để sơ cứu, nhưng hầu hết đã chết.
Nền nhà bà Rược bị đào bới để tìm hài cốt
Theo tìm hiểu của chúng tôi, thị trấn Thạnh Mỹ này xưa có tên là thôn M,Lon - trung tâm quận Đran cách Đà Lạt một quả núi. Giữa đỉnh núi có một suối nước rất đẹp còn gọi là suối Lauria hay hồ Tiên. Thay vì đi theo đường vòng qua núi, người Pháp tính “thiết kế” một con đường băng qua đỉnh núi và đặt một đồn lính ở ngay gần hồ Tiên.
Thôn M,Lon khi đó chỉ toàn là người dân tộc ít người, thời điểm này (trước năm 1945) có thêm người Pháp sinh sống. Trong số các huyệt - hố đào lên, có cả đạn của Pháp. Chiếc áo ngực “bền” cỡ đó chắc chắn phải là phụ nữ châu Âu thời đó dùng, chứ đồng bào dân tộc làm sao có. Nắp hộp sữa hiệu Guigo bằng nhôm vẫn còn sáng loáng. Đây là loại sữa chỉ có giới tư sản thời đó dùng. Mắt kính tuy chỉ còn gọng, nhưng cũng nói lên chủ nhân của nó phải là giới thượng lưu.
Gia đình bà Rược theo đạo Thiên Chúa. Họ làm việc này dựa trên tâm linh, tình cảm của con người với con người. Bà Rược bảo rằng “chúng tôi chẳng tin chuyện ma quái, cứ coi như làm phước đưa họ đi, xây mồ mả cho họ yên nghỉ”. Gia đình bà Rược chỉ thuộc diện đủ ăn, vậy mà lâu nay họ đã phải bỏ ra nhiều công sức để đào bới. Có đồng nào, họ lại dành dụm, gom góp mua áo quan, thuê xe đưa hơn 20 người xấu số đến nghĩa trang chôn cất.
Đường từ nhà bà Rược đến nghĩa trang gần một cây số, sợ nhầm, sót xương của người đã khuất, họ xúc hết đất trong các huyệt - hố lên bỏ vào hàng mấy chục bao tải chở lên theo. Nhìn các anh Thông, Diệm, Tịnh... đào bới một cách cẩn thận, say sưa, thỉnh thoảng họ lại thắp hương cầu nguyện, nói chuyện với người đã khuất, xin họ mau chóng hiện ra bỗng thấy thương đến lạ.
Các anh kể rằng, khổ nỗi là cứ phải đào đêm mới linh, mới dễ thấy hài cốt. Nhiều người được thuê đến đào bới đã lần lượt bỏ đi hết, trả tiền nhiều họ cũng không dám làm. Vậy nên, hàng bao đêm nay mẹ con bà Rược phải dùng đèn điện, nấu thêm bữa ăn đêm để tiếp tục công việc đào bới. Chị Tháp nói rằng, cứ sau một lần tìm được một bộ hài cốt, chị thấy người mình như nhẹ hẳn ra, cuộc sống gia đình cũng dễ chịu hơn.
Từ chỗ sợ hãi, nhờn nhợn, họ dần thấy quen thuộc. Mặc ai đàm tiếu, nghi ngờ, mẹ con bà Rược vẫn âm thầm miệt mài đào bới, cầu mong tìm kiếm được hết hài cốt để đưa đi một lượt. Sở dĩ chúng tôi biết câu chuyện này là nhờ anh Phạm Thành Trung - Tổng Giám đốc Công ty DRI (tập đoàn Accor của Pháp chuyên quản lý khách sạn 4 - 5 sao trên thế giới) - nhà điều hành, quản lý KS Palace, Novotel, sân golf Đà Lạt và Novotel Phan Thiết. Anh Trung đã lớn lên ở đất Đơn Dương, anh đã giúp gia đình bà Rược một số tiền nhỏ để họ làm công việc này. Có cách nào đó để những hài cốt người Pháp này được trở về cố quốc, mồ yên mả đẹp, đó là ý nguyện của mẹ con bà Rược.
Tuy nhiên, việc làm rõ gốc gác những bộ hài cốt nghi là của người Pháp này, chắc chắn phải cần đến những nhà nghiên cứu và cơ quan chức năng. Tất cả phán đoán của người dân được phản ánh trong bài viết này đang cần một kết luận thuyết phục hơn từ những bằng chứng lịch sử và khoa học. Có như vậy mới xóa được những tin đồn hoặc hành vi lợi dụng mê tín dị đoan làm ảnh hưởng đến ANTT tại địa phương xảy ra việc này
Bí ẩn hiện tượng xác chết không nát Có những thi thể không bị rữa nát qua thời gian dù không trải qua bất cứ sự can thiệp kỹ thuật nào. Hiện tượng có vẻ đi ngược với quy luật tự nhiên này được gọi là nhục thân bất hoại (incorruptible body). Thánh Bernadette (Lourder, Pháp) là một ví dụ điển hình. Bà qua đời ở tuổi 35. Và 30 năm sau đó (1909), vì một nghi lễ tôn giáo, nhà thờ đã khai quật mộ. Đại diện nhà thờ, bác sĩ phẫu thuật và những người chứng kiến đã vô cùng kinh ngạc khi thấy thi thể của bà vẫn nguyên vẹn, dường như đang trong một giấc ngủ dài.
Bác sĩ phẫu thuật Tourdan đã ghi lại những gì ông quan sát được: “Cỗ quan tài của bà được mở ra dưới sự chứng kiến của mọi người trong đó có tôi. Di hài của Thánh Bernadette trong trang phục yêu thích của bà không hề có mùi xú uế. Khuôn mặt, bàn tay và cẳng tay lộ ra bên ngoài. Đầu của bà nghiêng sang một bên, miệng hé mở có thể nhìn thấy hàm răng trắng. Hai tay đặt trên ngực, vẫn giữ được lớp da hoàn hảo”. Gia đình của Thánh Bernadette đã làm lễ tắm rửa, thay quần áo và quan tài cho bà. Di hài của bà được đặt vào một vị trí mới sâu trong nhà mồ.
Vào năm 1913, Giáo hoàng Pius 10 phong Thánh cho Bernadette. Điều này đồng nghĩa với việc mộ của bà được mở ra một lần nữa. Việc này bị gián đoạn đến năm 1919 vì cuộc chiến tranh thế giới thứ nhất. Điều kinh ngạc là ở lần khai quật này, di hài của bà vẫn nguyên vẹn.
Năm 1925, một lần nữa, Bernadette được Giáo hoàng Pius 11 phong Thánh. Lần thứ ba, mộ bà được mở ra. Di hài được đưa vào một quan tài bằng pha lê cho mọi người chiêm ngưỡng và quàn tại nhà nguyện ở Nhà thờ Lourder cho đến bây giờ.
Các tài liệu tôn giáo ghi nhận nhiều trường hợp các vị thánh “nhục thân bất hoại”. Thánh Jean Marie Baptiste Vieanney (1786-1859) được khai quật năm 1904, xác cũng còn nguyên vẹn. Thánh Francis Xavier (1506-1552) được chôn cất tại một đảo ở Trung Quốc trong quan tài bằng gỗ. Khoảng 2 tháng rưỡi sau, người ta khai quật mộ ông để di chuyển, thấy thánh thể vẫn như lúc sống. Hiện nay di hài 400 năm tuổi của ông vẫn còn nguyên và được lưu giữ tại Goa (Ấn Độ).
Hiện tượng nhục thân bất hoại không chỉ được ghi nhận trong Thiên chúa giáo, mà còn xuất hiện nhiều đạo khác như Phật giáo, Hindu. Mộ đại sư Itigelove (1852-1927, Siberia, Liên bang Nga) được khai quật năm 2002 đã gây kinh ngạc. Nhục thân của ông liệm trong lớp vải lụa, quàn trong một quan tài bằng gỗ tuyết tùng, chôn dưới huyệt mộ. Khi khai quật, thi thể của ông vẫn còn nguyên, da dẻ mịn màng, các khớp xương vẫn mềm mại có thể co duỗi được. Hiện nay, xác của ông đang được lưu giữ tại Ivogisky Datsan.
Phương pháp tự biến thành xác ướp mà không hề sử dụng bất cứ kỹ thuật nào được ghi nhận tại Nhật Bản với cái tên Sokushibutsu. Các nhà tu hành sẽ luyện chế độ ăn uống, tu hành đặc biệt. Họ chọn ngày giờ để viên tịch và chỉ dẫn cách, nơi tống táng bản thân. Ở vùng Yamagata (Bắc Nhật Bản) có khoảng 16-24 xác “tự ướp” được tìm thấy.
Khoa học đang tìm lời giải
Các tài liệu tôn giáo nhìn chung đều cho rằng hiện tượng các vị thánh, cao tăng đạt tới nhục thân bất hoại là do sức mạnh siêu nhiên, hoặc tu luyện đến độ gột rửa sạch mình đến mức cơ thể không thể bị phân hủy.
Các nhà khoa học vẫn đang tiếp tục nghiên cứu hiện tượng này, nhưng theo một hướng khác. Một giả thiết được đưa ra là trong những điều kiện môi trường, vật chất khá đặc biệt (như nhiệt độ, độ ẩm, yếm khí), vi khuẩn bị tiêu diệt làm quá trình phân rã theo tự nhiên không thể thực hiện.
Bằng chứng mà các nhà khoa học đưa ra là xác ướp tự nhiên 5.000 năm tuổi của một người đàn ông Celt tìm thấy trên dãy Apls (Áo). Xác ướp nguyên vẹn do vô tình được bảo quản bởi lớp băng giá trên đỉnh núi cao. Hoặc những xác ướp của người và động vật có độ tuổi 5.500 năm, được tìm thấy trong các vùng đầm lầy tại Bắc Âu, Anh Quốc, Ireland, còn nguyên do môi trường đầm lầy có tính acid, yếm khí, vô hình trung đã tiêu diệt vi khuẩn.
Giới khoa học Nga đang sử dụng các phương tiện phân tích hiện đại nhất để tìm hiểu hiện tượng bất hoại của đại sư Itigelov. Họ giả thiết rằng, có thể trong quá trình tu hành, khổ luyện, ông đã sử dụng những loại hóa chất có sẵn trong tự nhiên, theo một trình tự bí mật nào đó trong ăn uống hằng ngày để “gột rửa” sạch cơ thể. Và vì thế xác của ông không bị phân hủy dù trong điều kiện bình thường. Để chứng minh được giả thiết này, các nhà khoa học cần rất nhiều tài liệu liên quan đến quá trình tu luyện của các đại sư, nhưng điều này luôn được giữ tuyệt mật và gần như người thường không thể tiếp cận.
Cho đến nay, chưa có cơ sở nào để giải thích hiện tượng nhục thân bất hoại. Hiện tượng này đang bị bao phủ bởi một bức màn kỳ ảo, và tất cả vẫn đang là giả thiết Kỳ lạ thuật khinh công
Cho đến nay, khoa học chưa có cách nào giải thích hiện tượng khinh công vì nó đi ngược lại hoàn toàn định luật vạn vật hấp dẫn. Nhiều tài liệu cổ của phương Đông và phương Tây ghi chép khá tỉ mỉ về khả năng con người tự bay lên mà không cần bất kỳ sự trợ giúp nào. Tuyệt kỹ khinh công đó là sự thực hay chỉ là trò ảo thuật?
Khinh công (Levitation) là kỹ thuật tự bay trong không khí mà không cần trợ giúp, trái ngược hoàn toàn với định luật vạn vật hấp dẫn của Newton. Sách tôn giáo ghi nhận 300 vị thánh có thể tự bay lên.
QUOTE Người thực hiện pha bay lượn trong thời gian lâu nhất là Joseph Cupertino thế kỷ 17 Người thực hiện pha bay lượn trong thời gian lâu nhất là Joseph Cupertino thế kỷ 17 (Ảnh: tripod.com)
Pha khinh công đầu tiên được ghi lại là do Simon Magus thực hiện vào thế kỷ 1. Ông ta là một giáo sĩ theo dòng dị giáo, tham gia tập luyện nhiều "tà thuật" như phép tàng hình, khinh công. Người thực hiện pha bay lượn trong thời gian lâu nhất là Joseph Cupertino thế kỷ 17. Giáo sĩ đạo Tin Lành này đã lơ lử ng trong không khí khoảng 2 tiếng đồng hồ.
Những đạo giáo khác như Hindu, Bà la môn và Phật giáo cũng ghi nhận nhiều trường hợp khinh công. Trong cuốn sách “Khoa học huyền bí ở Ấn Độ thời cổ đại”, tác giả Louis Jacollios (Pháp) đã ghi lại khá chi tiết các pha khinh công.
Nổi tiếng nhất là tu sĩ Milarepa, một nhà yoga hàng đầu ở Tây Tạng thuộc thế kỷ 19. Ông này được mệnh danh là người nắm giữ nhiều sức mạnh huyền bí đến nỗi có thể đi lại, ăn, ngủ trong khi khinh công lơ lửng giữa không khí. Không chỉ các thày tu khổ hạnh tại Ấn Độ có thể thực hiện tuyệt kỹ này, mà các môn đệ của phái Ninja ở Nhật Bản cũng có khả năng tương tự.
Một kỹ thuật thấp hơn của khinh công là khinh hành (đi bộ cực nhanh), khá phổ biến tại các khu vực có địa hình phức tạp ở Trung Hoa, Nhật Bản. Các môn đồ của khinh hành có thể đi lại rất nhanh và an toàn ở những nơi núi non hiểm trở, bằng kỹ thuật phi thân (nhảy), thần hành (chạy hàng trăm dặm mà chân không chạm đất), bích hổ du tường (thằn lằn leo tường), thủy thượng phiêu (chạy trên nước).
Những tuyệt kỹ khinh công dù thực hiện ở đâu đều có một điểm giống nhau, đó là sử dụng một kỹ thuật nào đó để giảm hoặc mất hẳn tác động của lực hút trọng trường. Nói về điều này, cần nhắc đến một khái niệm vật lý là trọng lượng biểu kiến. Nó đặc trưng cho lực nén của vật lên mặt sàn hoặc sức căng của lò xo thể hiện sức nặng của một vật nào đó. Chính trọng lượng biểu kiến tạo cảm giác về s
Những tuyệt kỹ khinh công dù thực hiện ở đâu đều có một điểm giống nhau, đó là sử dụng một kỹ thuật nào đó để giảm hoặc mất hẳn tác động của lực hút trọng trường. (Ảnh: tedouterbridge) ức nặng nhẹ của cơ thể. Khi không có cảm giác về trọng lượng biểu kiến (rơi từ trên cao xuống mà không có sàn đỡ), chúng ta sẽ rơi vào trạng thái không trọng lượng.
Cho đến nay, khoa học chưa có cách nào giải thích hiện tượng khinh công (nếu như nó tồn tại) vì nó đi ngược lại hoàn toàn định luật vạn vật hấp dẫn. Người ta không thể chứng minh, ít nhất là về mặt lý thuyết, làm thế nào mà một người có thể thoát ra khỏi tác động của lực hút của trái đất trong điều kiện thông thường chỉ bằng cách hít thở, thôi miên để huy động năng lượng siêu nhiên. Những người phản bác cho rằng từ xưa đến nay, đó chỉ là trò ảo thuật đánh lừa thị giác của người xem.
Một số thử nghiệm khoa học gần đây cho thấy nhiều chiều hướng tích cực hơn. Ví dụ, các nhà khoa học Nga đã thử nghiệm trong môi trường đặc biệt (âm hơn 160 độ C), một chiếc đĩa khi quay tốc độ cao, khoảng 3.000 vòng/phút trong tác động của một điện trường thì sẽ giảm trọng lượng. Các nhà khoa học Mỹ làm thử nghiệm khác: Khi đặt chất siêu dẫn lơ lửng trong từ trường, họ phát hiện ra nếu đặt một vật thể lên trên bề mặt của chất siêu dẫn, trọng lượng của nó sẽ giảm đi 5%.
Như vậy, vẫn còn hy vọng le lói cho những người muốn tin vào những điều đặc biệt, đồng thời những kẻ lừa bịp vẫn còn đất để dụng võ. Và khinh công là khả năng đặc biệt hay chỉ là một khát vọng ảo ảnh của loài người? Đây vẫn là một bí | |
|